Khi cảm xúc lên ngôi
Vệt nắng cuối trời mang yêu thương hòa vào gió Tôi đứng nơi đó để nước mắt hoà vào mưa
Lòng em là vậy. Không bão thì mưa, chưa một ngày nắng đẹp. Tình yêu nhân thế. Hữu duyên vô phận, tìm đâu kiếp bình yên.
Hôm nay mình chả thiết cười Đến thương hay hận cũng lười phân minh
Người vô tư mang cho ta chút thương hại Ta vô tình tưởng đó là tình yêu.
Một phút xa nhau, vạn lần nhớ Một lần gặp gỡ, vạn lần mơ...
Hôm nay, đủ xa sẽ cũ Mai này, đủ lạ sẽ quên!
Hoa đẹp hoa thơm hoa vẫn tàn Tình nặng tình sâu tình vẫn tan Rượu đắng rượu say rượu vẫn cạn Người hứa người thề người vẫn quên.
Nếu đến trước là người thắng, vậy sao em đến trước mà phải nhường bước cho kẻ đến sau?
Trời buồn trời đổ cơn mưa Người buồn người đổ hàng thưa lệ sầu...
Nhành hoa ấy úa rồi... sao em còn giữ mãi Tình yêu đó đâu thể... xanh lại lần thứ hai