Khi cảm xúc lên ngôi
Em gửi thư tình vào nắng Người lại bảo rằng thích mưa...
Hôm nay mình chả thiết cười Đến thương hay hận cũng lười phân minh
Người vô tư mang cho ta chút thương hại Ta vô tình tưởng đó là tình yêu.
Nhìn anh em thấy mờ mờ Hoá ra đơn giản là mờ ê mê
Mặc dù đi làm vất vả Nhưng em chả cần gả cho ai
Hôm nay bỗng thấy yêu đời Ngồi chờ anh đến nói lời yêu em
Hỏi anh đi đứng thế nào Năm lần bảy lượt ngã vào tim em.
Sáng trà sữa, trưa trà chanh Chiều để bụng, tối ăn anh
Trời xanh mây trắng nắng vàng Hôm nay anh đã sẵn sàng yêu chưa?
Hôm nay, đủ xa sẽ cũ Mai này, đủ lạ sẽ quên!
Lòng em là vậy. Không bão thì mưa, chưa một ngày nắng đẹp. Tình yêu nhân thế. Hữu duyên vô phận, tìm đâu kiếp bình yên.
Một phút xa nhau, vạn lần nhớ Một lần gặp gỡ, vạn lần mơ...
Nếu không đúng là người mình cần, thì cho dù bên cạnh có bao nhiêu người chăng nữa, cũng vẫn thấy cô đơn
Đã bao lần trăng tròn rồi lại khuyết Đã bao lần định viết rồi lại thôi Để hôm nay gục đầu trong nỗi nhớ Tay vô tình đặt bút viết tên em.
Em vô tình dẫm lên bông hồng dại Hoa chỉ buồn mà không nỡ giương gai
Bản nhạc buồn len lỏi từng góc phố Tôi đang buồn giữa thế giới đang vui