Khi cảm xúc lên ngôi
Một phút xa nhau, vạn lần nhớ Một lần gặp gỡ, vạn lần mơ...
Nếu im lặng có thể biến thành giọt nước, thì có lẽ anh đã bỏ lại đây một đại dương.
Anh sợ ngày mai khi đón mặt trời lên Anh sẽ phải gọi em là quá khứ
Sau cùng, mọi chuyện trở về như cũ. Chỉ khác là có thêm một vết thương.
Đời người phải khóc bao nhiêu lần mới không lưu lệ. Đời người phải rơi bao nhiêu lệ mới không tan nát lòng.
Rồi ta sẽ khóc vì những tin nhắn khiến ta cười.
Hôm nay, đủ xa sẽ cũ Mai này, đủ lạ sẽ quên!
Duyên do trời sinh nên khó gỡ... Phận do người buộc nên dễ buông...
Tâm trạng - đó là vào một ngày đẹp trời, bạn bỗng nhiên phát hiện hôm nay bạn không còn nhìn thấy nụ cười ấm áp và hiền lành của Cụ Hồ thân yêu trong ví nữa
Nắng bỗng lẫn tránh, mưa rơi nhanh Trời bỗng trở lạnh, em chờ anh...