Khi cảm xúc lên ngôi
Lữ khách ghé ngang nơi ta ở Mang theo cả một đời tương tư
Nếu anh tương tư mà không tương tác... Thì tình mình sao mà sang chương khác được đây...
Gió ngược mùa yêu thương ngược hướng Em và anh ngược lối ngược yêu thương
Lòng em là vậy. Không bão thì mưa, chưa một ngày nắng đẹp. Tình yêu nhân thế. Hữu duyên vô phận, tìm đâu kiếp bình yên.
Hôm nay mình chả thiết cười Đến thương hay hận cũng lười phân minh
Người vô tư mang cho ta chút thương hại Ta vô tình tưởng đó là tình yêu.
Trăng dưới nước là trăng trên trời Người trước mặt là người trong tim
Biển vẫn cậy mình dài rộng thế Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn
Có những cuộc gặp gỡ, có khi là duyên nợ, có khi lại là bi thương...
Cậu là thứ gì đó sâu tận đáy đại dương... còn tôi thì chưa bao giờ lặn giỏi.