Minh Cương: Ad... làm giúp e bài tỏ tình với ghệ đi ad... yêu xa ấy...
Nếu để miêu tả em bằng 1 loài hoa thì anh nghĩ chỉ có thể là pháo hoa. Lộng lẫy và kiêu sa nhưng a ko ngờ gió vô tình đã đẩy ta yêu xa. Anh muốn cất hết nổi nhớ vào thơ, viết vẩn vơ lên nhật ký. Anh không muốn phung phí những điều đáng quý giúp anh mạnh mẽ ý chí vượt qua mỗi ngày. Điều chúng ta có là khoảnh khắc, trước mắt là khoảng cách nhưng hãy tin anh, anh vẫn luôn tìm cách luồn lách mọi ngõ ngách để khoảng cách trở về không, thậm chí là âm :v Rồi em sẽ lại gặp anh và nói "cái đồ câm vô tâm vừa hâm lại vừa dâm". Anh sẽ ôm em vào lòng, cuộc sống này quá tệ đã bao lần hạ bệ giọt lệ em, hãy mặc kệ vì đã có anh ở đây bảo vệ em.