Chỉ biết 1 chữ "nhọ"
Thuốc đắng giả tật, yêu thật thì bị cắm sừng :(
Ngày mai tôi phải ly hôn rồi, nguyên nhân là vì hôm nay đi làm về kể cho vợ một câu chuyện cười, cô ấy không cười mà người trong tủ lại cười.
Hồi trước có một người bạn tìm tôi vay tiền để phẫu thuật thẩm mỹ, cuộc phẫu thuật khá thành công, nhưng sau đó tôi không còn nhận ra ai đã vay tiền của mình.
Không có tiền tiêu cứ nói với tôi, để tôi biết không phải chỉ có mình tôi không có tiền.
Năm tao 18 tuổi, có nhỏ gần nhà rủ về nhà nó chơi trò vợ chồng. Khi lại nhà thì ba mẹ nó đi vắng cả. Nó bắt tao rửa chén, lau nhà, giặt đồ,... xong xuôi nó dở chứng kêu nghỉ, không chơi nữa.
Hiền lành thì anh chê nhạt. Mà đậm đà như mù tạt thì anh bảo hăng.
Đi học lái xe, ông thầy chỉ vào cái ao kể. "Mấy năm trước có 1 câu đăng ký học lái xe ở đây, không phân biệt được chân ga với chân thắng nên cả người lao thẳng xuống ao". Học viên khác cười quá trời cười. Xong ổng chỉ vào tao: "Không ngờ hôm nay cậu đó lại đến đăng ký học lại".
Hôm nay cô chủ nhiệm lớp phát hiện 1 chiếc điện thoại. Cô hỏi của ai thì không ai chịu nhận, thế là cô tung cước ném cái độp trước mặt cả lớp. Sau đó mới phát hiện đó là chiếc điện thoại của thầy dạy toán tiết trước bỏ quên...
- Chồng ơi, 20/10 anh tính như nào đây? - Tính như thường thôi em, 20/10 = 2
- Hôm nay anh được ra viện rồi. - Cám ơn bác sĩ, mai anh ghé nhà tôi chơi nhé. - Thôi, tôi ngại đi đám ma lắm