Có 1 người phụ nữ luôn yêu tôi đến hết cuộc đời… Đó chính là MẸ CỦA TÔI.
Mẹ tôi vai tóc bạc phơ Lưng còng như thể bản đồ Việt Nam
Con dù lớn vẫn là con của mẹ Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con.
Canh khổ qua mẹ nấu chê đắng Bước ra đời ngậm đắng nuốt cay!
Đến khi phải tự mình mưu sinh hằng ngày. Tôi mới nhận ra đây chính là thứ áp lực thực sự cha mẹ đã gánh vác thay cho tôi suốt bao năm tháng để đợi tôi trưởng thành.
Gia đình là để yêu thương, không phải để lựa chọn.
Ước mơ của mẹ là nhìn thấy con trưởng thành, còn ước mơ của con là nhìn thấy mẹ trẻ lại.
Cơm người khổ lắm ai ơi Chẳng như cơm mẹ vừa ngồi vừa ăn Dẫu cha mẹ có khó khăn Cũng cho con đủ gối chăn, cơm lành
Có cha, có mẹ mới có mình Sống sao cho xứng nghĩa tình làm con
Mẹ ơi con hiểu một điều Khi con mất mẹ như diều mất dây Cuộc đời như ớt chín cây Trái ngọt thì ít trái cay thì nhiều Mẹ ơi con chịu bao điều Nhưng không chịu nổi thân diều đứt dây.
Mẹ là tạo hóa tháng ngày Làm ra ngày tháng sâu dày đời con!