Có 1 người phụ nữ luôn yêu tôi đến hết cuộc đời… Đó chính là MẸ CỦA TÔI.
Mẹ là tạo hóa tháng ngày Làm ra ngày tháng sâu dày đời con!
Con dù lớn vẫn là con của mẹ Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con.
Canh khổ qua mẹ nấu chê đắng Bước ra đời ngậm đắng nuốt cay!
Đến khi phải tự mình mưu sinh hằng ngày. Tôi mới nhận ra đây chính là thứ áp lực thực sự cha mẹ đã gánh vác thay cho tôi suốt bao năm tháng để đợi tôi trưởng thành.
Gia đình là để yêu thương, không phải để lựa chọn.
Ước mơ của mẹ là nhìn thấy con trưởng thành, còn ước mơ của con là nhìn thấy mẹ trẻ lại.
Đường đời còn rộng thênh thang. Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng trời Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương
Mẹ nuôi con biển bờ lai láng Con nuôi mẹ kể tháng kể ngày...
Từ ngàn xưa nước mắt luôn rơi xuống Hạt mưa sa đâu chảy ngược lên nguồn Trên đường đời mẹ bao lần vấp ngã Có bao giờ con hỏi: “Mẹ đau không?"
Cánh cò cõng nắng cõng mưa Mẹ tôi cõng cả gió sương bốn mùa